Tạm biệt Rocina, Lâm Thịnh đi ra khỏi hội quán, từ chối lời mời của một đệ tử mới muốn lái xe đưa cậu về. Một mình cậu chậm rãi đi bộ về nhà.
Hội Thiết Quyền, từ một tổ chức phải dựa vào số tiền mà cậu cướp mới có thể duy trì được, đến bây giờ đã có thể thu lại lợi nhuận, còn có thể đảm bảo kế sinh nhai của đệ tử và gia đình họ, trở thành hậu thuẫn vững chắc sau lưng mọi người. Tất cả những thứ này đều có được trong một thời gian ngắn. Bỗng chốc trong lòng cậu dâng trào niềm xúc động khó tả.
Khi đi qua một con phố, một đội binh sĩ Tịch Lâm áo xanh đeo súng trường trên lưng đang bước những bước đều đặn thoăn thoắt đi qua đường. Rồi bọn họ nhanh nhẹn leo lên một chiếc xe bán tải. Chiếc xe bọc thép màu đen ấy phun khói mù mịt, đi về phía bến tàu bằng tốc độ nhanh chóng và ổn định.