Trong con đường hình vòm nhanh chóng xuất hiện ba binh sĩ mặc giáp nặng màu đen đang đi tuần. Nhìn thấy Lâm Thịnh tiếp cận, ba người không nói một lời mà lập tức xông về phía cậu như một đám trâu rừng.
Giữa những tiếng bước chân nặng nề ầm ầm ầm, binh sĩ thứ nhất vung kiếm chém vào lồng ngực Lâm Thịnh, nhưng bị cậu nghiêng người tránh được. Cánh tay Lâm Thịnh nhanh như chớp kẹp lấy cổ hắn, sau đó đột nhiên dùng sức xoay một cái.
Rắc.
Một âm thanh giòn giã vang lên, đầu của binh sĩ mặc giáp bị xoay một trăm tám mươi độ, cả người mất hết sức lực, ngã quỵ trên mặt đất. Lâm Thịnh thuận lợi cướp lấy thanh kiếm trong tay thi thể, sau đó chặn ngang ở trước người mình.
Keng keng.
Thanh kiếm đúng lúc ngăn chặn sự tấn công của hai binh sĩ còn lại. Tốc độ của cậu nhanh hơn những binh sĩ này rất nhiều. Bọn chúng mới hoàn thành một động tác, Lâm Thịnh đã xong ba động tác.
Đây cũng là điểm mấu chốt khiến Lâm Thịnh có thể dễ dàng đánh bại bọn chúng.