"Đúng vậy... Giống như tớ tưởng tượng. Cậu vẫn luôn thực tế như thế, không hề bốc đồng chút nào." Cô gái cười nói.
"Hình như thật sự là như thế." Lâm Thịnh cũng cười. Trong mọi trường hợp, nụ cười luôn luôn là chất bôi trơn tốt nhất có thể xóa bỏ mọi sự lúng túng.
"Tớ thích cậu, không liên quan đến cậu. Lâm Thịnh, tớ hy vọng sau này cậu vẫn sống tốt, khỏe mạnh, đẹp trai. Mong là không có cô gái nào nhìn thấy sự ưu tú của cậu." Cô gái ấy nói rất chân thành.
"Thật ra thì cậu rất tốt, chỉ là bây giờ mình chưa định yêu đương mà thôi." Lâm Thịnh nghiêm túc đáp lại: "Với điều kiện của cậu, có không ít bạn học trong lớp thích cậu, vậy nên không cần phải thích mãi một mình mình."
"Tớ chỉ thích cậu. Đương nhiên, kiểu như bây giờ tốt nhất." Cô gái thở phào: "Hy vọng cậu có thể cứ mãi độc thân như lời cậu nói."