Ánh sáng đỏ như máu chiếu vào từ ngoài cửa sổ, soi lên trên mu bàn chân của Lâm Thịnh. Một tay cậu cầm khiên gỗ, tay kia nắm thanh kiếm lớn, đứng ở trước cửa ra vào phòng khách.
Bây giờ cậu định ra ngoài.
Sau khi nán lại trong ngôi nhà này bấy lâu nay, cuối cùng Lâm Thịnh cũng không thể chịu được việc tu luyện tiến bộ với tốc độ chậm như rùa bò như vậy nữa. Cậu cần phải đi chiến đấu và hấp thu càng nhiều linh hồn hơn!
Ngoài ra, cậu cũng muốn biết rốt cuộc bên ngoài căn nhà trong mơ này, những cảnh vật quỷ dị không biết tên kia chứa đựng cái gì?
Cậu cực kỳ tò mò. Lần này cậu đã quyết tâm mở cửa đi ra ngoài để thăm dò bốn phía.
Cạch.
Lâm Thịnh đặt thanh kiếm lớn dựa nghiêng vào tường cho rảnh tay, sau đó cầm nắm đấm cửa, xoay nhẹ một chút.
Lạch cạch.
Cửa mở.