"Thánh lực đúng là kỳ diệu, đến gân tay đã bị phế của Đạo Linh mà cũng có thể khôi phục được, hơn nữa còn nâng cao thể chất, gia tăng tiềm năng của cơ thể lên một bậc. Có thể dễ dàng nhận thấy tiềm năng to lớn của nó, mình hoàn toàn có thể khai phá sâu hơn nữa." Sau khi đã đưa ra quyết định, Lâm Thịnh điều chỉnh lại trạng thái của mình, tiếp tục khổ luyện thêm lần nữa.
Bộp.
Bỗng nhiên, một tiếng va đập rất nhỏ vang lên ở cửa sổ bên cạnh. Nối tiếp đó là một loạt âm thanh liên tiếp truyền đến với tần suất dày đặc.
Lâm Thịnh xoay mặt nhìn ra bên ngoài, xuyên qua khung cửa sổ hình tròn gần đó, cậu thấy bầu trời đang đổ mưa. Những hạt mưa mang màu xám tro giống như những hạt cát, hòn sỏi liên tiếp rơi lộp độp trên cửa sổ, phủ kín toàn bộ khung cảnh phía bên ngoài.