"Là như vậy sao?" Đạo Linh cau mày nhưng lại nhanh chóng bình thường trở lại: "Tôi đã nói mà, làm sao chủ tịch đột nhiên lại tìm tôi rồi vô duyên vô cớ đưa cho tôi sức mạnh lớn như vậy chứ." Lúc này, sắc mặt ông ngược lại đã thả lỏng hơn nhiều.
Từ lúc gặp tới giờ, Lâm Thịnh làm chuyện gì cũng rất hào phóng, phương pháp đột phá giới hạn cấp bậc này cũng không khác gì cho không, cậu không hề ra điều kiện gì. Chính điều này lại làm ông luôn thấy lo lắng không yên. Bây giờ, Lâm Thịnh đã nói ra điểm mấu chốt trong đó, mọi khúc mắc trong lòng được tháo gỡ làm Đạo Linh thấy thoải mái hơn nhiều.
"Nửa năm một lần thì cũng không có gì, mà cái giá phải trả chỉ là sức mạnh biến mất thôi sao? Vậy thì càng không sao cả. Không thể không nói câu này, chủ tịch quả nhiên là người rộng rãi. Đổi lại là tôi, nếu có thể đạt được bí thuật cấp độ này..." Ông bỏ dở câu nói của mình ở đó rồi cười nhẹ hai tiếng.
"Những chuyện tiếp theo, chủ tịch đã có tính toán gì hay chưa?"