Xe chạy từ trường học đến hội Thiết Quyền ở khu Hắc Thủy mất khoảng hai mươi phút. Lâm Thịnh vừa nói chuyện phiếm với tài xế vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trên các con đường của thành phố Hoài Sa, người đi lại càng lúc càng nhiều. Rõ ràng là thường xuyên xảy ra chuyện, thế nhưng trái ngược với chiều hướng biến hóa của cục diện chính trị thì nơi này càng ngày càng phồn hoa hơn.
"Hình như gần đây người trong nội thành nhiều lên thì phải?" Lâm Thịnh thuận miệng hỏi.
"Không phải hình như, mà quả thực là tăng nhiều." Bác tài thở dài nói: "Gần đây khu vực cảng có rất nhiều người nước ngoài đến, mỗi người đều làm cho đường phố ở gần đây trở nên ngột ngạt khó thở."
"Người nước ngoài?"
"Đúng vậy. Chủ yếu là bên Mida, cả người bên Tây Âu nữa. Lúc trước không biết xảy ra chuyện gì mà phía trên nói phải mở cửa bến cảng, thành phố Hoài Sa của chúng ta cũng nằm trong danh sách mở cửa." Tài xế đè thấp giọng nói.