Chereads / Khu Vui Chơi Đáng Sợ / Chapter 25 - Chương 025: Quỷ ảnh mê thành quyển (9)

Chapter 25 - Chương 025: Quỷ ảnh mê thành quyển (9)

  Mọi người đứng chờ bên ngoài khoảng một phút thì nhìn thấy bên trong Cục Cảnh sát có ánh đèn sáng lên.

  Cả đám trố mắt nhìn nhau. Mười mấy giây sau, Phong Bất Giác bước ra từ chỗ cũ: "Tôi tìm thấy công tắc nguồn điện dự phòng, Cục Cảnh sát hình như có nguồn điện độc lập được bố trí bên trong."

  Đây đúng là một tin tức tốt, năm người lập tức lập tức nối đuôi nhau nhảy vào lỗ hổng trên bức tường, đi vào trong Cục Cảnh sát.

  Sau khi hoàn toàn được chiếu sáng, khung cảnh bên trong thật sự vô cùng đáng sợ. Ngoài trần nhà bị phá hỏng nặng nề, những đồ đạc cơ bản có thể di chuyển như bàn làm việc, ghế ngồi, ghế dài, máy vi tính, văn kiện, máy nước uống vân vân đều không còn ở vị trí ban đầu. Ngoài ra còn có rất nhiều mảnh vỡ của cánh cửa, và mười mấy khung cửa bị phá hỏng. Mặt sau của cửa chính Cục Cảnh sát có một đống đồ rất to, nên từ bên ngoài không thể mở cửa vào được, dù có chìa khóa thì cũng vô dụng.

  Phía trong tầng một, tổng cộng có ba thi thể của cảnh sát. Thi thể đầu tiên Phong Bất Giác tìm thấy cách cửa ra vào rất gần. Tìm sâu vào bên trong, còn có hai người đàn ông da trắng mặc đồng phục cảnh sát khác. Vóc dáng của thi thể thứ hai khá mập, một bên của phần bụng tròn trịa bị rạch, ruột gan từ bên trong bị kéo ra một đoạn khá dài, cụ thể là dài bao nhiêu… Nói sao nhỉ, cầm nó lên làm dây thừng cũng được. Thi thể thứ ba có vóc dáng tầm trung, trên vai trái có một vết thương, xương quai xanh bị chém đứt, kéo thẳng một đường xuống tận ngực trái, tim của anh ta đã không còn thấy đâu nữa…

  Game diễn tả lại khung cảnh buồn nôn này với mức độ giống cực cao, nhưng hệ thống sẽ hạn chế "ham muốn" nôn mửa của người chơi. Chính là khi liên kết thần kinh được truyền đi, khứu giác và vị giác đều sẽ được điều chỉnh giảm xuống, không để cho bao tử của người chơi xuất hiện cảm giác khó chịu dữ dội.

  Vương Thán Chi thì vốn chẳng sao cả. Trong cuộc sống hiện thực anh ta cũng từng khám nghiệm khá nhiều tử thi. Đương nhiên, chuyện này không liên quan đến sự gan dạ, chẳng qua là do anh ta đã quen rồi, chỉ cần không phải là xác chết có thể di chuyển thì có bị phanh ruột phanh gan hay không anh ta cũng không sợ. Nhưng đối với những thứ như yêu ma quỷ quái gì đó, thậm chí là bóng đêm, anh ta đều cảm thấy sợ, phản ứng với game hay phim kinh dị giống như đám con gái.

  Phải nói thêm một chuyện ngoài lề ở đây, tuy con gái có phản ứng khá mạnh khi xem phim kinh dị, nhưng không có nghĩa là họ nhát gan. Đây hoàn toàn là một trò lừa bịp. Có thể trong cuộc sống hiện thực đôi khi họ sẽ sợ, nhưng xem phim kinh dị lại là một chuyện khác. Ví dụ một đôi nam nữ cùng đi xem phim kinh dị, chàng trai thì luôn có vẻ mặt bình thường, còn cô gái thì trông rất sợ hãi. Một người liên tục cố ý nhẹ nhàng chọc ghẹo đối phương, một người thì không ngừng hét nhẹ lên. Chuyện thế này ngày nào cũng diễn ra, tám phần đều là chàng trai đang cố tỏ ra mạnh mẽ, còn cô gái thì cố tỏ ra đáng yêu. Nhưng trên thực tế thì mức độ sợ hãi của họ khi xem phim kinh dị đều như nhau, không đến mức có sự khác biệt lớn như vậy.

  Nhưng không thể không nói một câu, chàng trai không giả vờ dũng cảm thì không đáng yêu, cô gái không giả vờ đáng yêu thì rất dũng cảm, thế giới này cẩn phải xoay chuyển như vậy, xin mời các bạn tiếp tục nỗ lực.

  Quay lại chủ đề chính, lại nói về ba thi thể này. Thi thể mà Phong Bất Giác từng tìm kiếm qua dĩ nhiên đã không có vật phẩm gì có thể sử dụng. Trên người của thi thể bị rạch bụng có một cây dùi cui và một chiếc còng, cầm lên xem thì thấy chiếc còng đã bị gãy, hơn nữa cũng không tìm được chìa khóa trên người thi thể này.

  Dùi cui được Phong Bất Giác giao cho Cô Độc. Tuy đây là trang bị phẩm chất thường, nhưng vì không có hạn chế trang bị, mà nó lại là vũ khí chuyên môn, nên cũng đủ khiến anh bạn Cô Độc đến nay vẫn còn tay không tấc sắt cảm thấy hài lòng.

  Thi thể thứ ba được phát hiện trong một căn phòng rất hẹp, chỗ này trông giống như nơi để thiết bị vệ sinh, trên người thi thể chẳng hề có vật dụng gì. Khi Phong Bất Giác có ý định lột sạch quần áo trên người anh ta để xem bàn chân có hình xăm hoặc ba nốt ruồi hay không, thì Vương Thán Chi tìm được một mảnh giấy trong túi của thi thể.

  Đây chính là yếu tố giải đố rất rõ ràng, dĩ nhiên không thể bỏ qua.

  [Tên: Giấy có viết số]

  [Loại: Liên quan đến cốt truyện]

  [Phẩm chất: Thường]

  [Tính năng: Chưa biết]

  [Có thể mang ra khỏi phó bản này không: Không]

  [Ghi chú: 69185]

  Trên mảnh giấy, ngoài năm dòng số Ả Rập thì không có gì khác, Phong Bất Giác nhìn nội dung giới thiệu vật phẩm vài giây, sau đó ném tờ giấy đi.

  "Này! Anh Giác, ném đi cũng được hả?" Vương Thán Chi nói.

  Phong Bất Giác lấy một chùm chìa khóa nhặt được trước đó trong hành trang ra, quan sát từng chiếc một: "69185… 69185… Tìm được rồi." Anh tìm ra một chiếc chìa khóa có khắc năm con số này, tháo nó ra khỏi chùm chìa khóa, sau đó ném cả chùm chìa khóa này đi, chỉ giữ lấy mỗi chiếc chìa khóa kia, anh nói: "Ừ, không sai, chính là cái này."

  Sau khi chiếc chìa khóa đó được chọn ra và cầm trên tay, trong bảng chọn xuất hiện nhắc nhở vật phẩm mới:

  [Tên: Chìa khóa lửa]

  [Loại: Liên quan đến cốt truyện]

  [Phẩm chất: Tinh xảo]

  [Tính năng: Dùng cho phong ấn lửa]

  [Có thể mang ra khỏi phó bản này không: Không]

  [Ghi chú: Chìa khóa có năng lực ma pháp, một trong năm chiếc chìa khóa của cánh cửa ác ma]

  "Đây có lẽ là vật phẩm cốt truyện mà nhiệm vụ chính cần đến." Phong Bất Giác nói: "Dù bây giờ chúng ta không đi vào Cục Cảnh sát này thì khi đến chỗ cánh cửa ác ma cũng có sẽ nhiệm vụ khiến chúng ta đến đây một chuyến."

  "Quá tốt rồi, không phải chúng ta đã tiết kiệm thời gian rồi sao?" Vương Thán Chi nói.

  "Thời gian…" Phong Bất Giác nói: "Haiz, đừng nhắc đến nữa. Trên phần ghi chú của vật phẩm này có ghi là tổng cộng có năm chiếc chìa khóa. Theo kiểu troll nhau của Zelda, tôi cho rằng sau khi chúng ta đi đến cánh cửa ác ma, nhiệm vụ tiếp theo sẽ chỉ cách cho chúng ta tìm đủ năm chiếc chìa khóa, sau đó lại mở cửa ra hoặc đóng nó lại."

  Lúc này Long Ngạo Mân bước qua từ một phía hành lang khác, nói: "Lối đi lên tầng hai đã bị phá hủy hoàn toàn, xem ra chúng ta không thể đi lên được."

  "Theo suy đoán của tôi…" Phong Bất Giác đưa chìa khóa cho anh ta, để anh ta xem thuộc tính: "Đồ cần tìm nằm ở tầng một."

  Cô Độc và Cô Đơn lúc này hình như cũng có thu hoạch. Bọn họ tìm được một chiếc rương cấp cứu trong đống đồ đổ nát kia, sau đó mang nó đến đây.

  Sau khi mở ra, có thể nhìn thấy bên trong có hai bình thuốc nước trong suốt và một cuộn băng gạc. Những thứ này rõ ràng là vật phẩm tiêu hao. Tác dụng của băng gạc là để cầm máu, còn hai bình thuốc kia là thuốc hồi phục tiêu chuẩn mà khu vui chơi đáng sợ cung cấp.

  [Tên: Thuốc bổ sung giá trị Hp (Lớn)*2]

  [Loại: Vật phẩm tiêu hao]

  [Phẩm chất: Thường]

  [Tính năng: Hồi phục 100% giá trị Hp của người chơi]

  [Có thể mang ra khỏi phó bản này không: Có]

  [Ghi chú: Tối đa có thể xếp chồng năm chai. Nếu sử dụng liên tục vật phẩm này, hiệu quả sẽ dần dần suy giảm]

  Phong Bất Giác vừa xem phần ghi chú thì hiểu ra, số liệu xếp chống tối đa rõ ràng là số lượng để hạn chế người chơi mang quá nhiều, vì trong hành trang chỉ có mười ô, dù sau này có mở rộng ra thì vẫn phải cho những trang bị và vật phẩm khác có chỗ để. Còn thiết lập sử dụng liên tục hiệu quả sẽ giảm, là vì muốn người chơi không quá dựa dẫm vào nó trong quá trình chiến đấu.

  "Tốt đấy… Nếu một bình là 100%…" Phong Bất Giác lấy [Ống tiêm dùng một lần] của mình ra, đưa cho Vương Thán Chi rồi nói: "Bác sĩ, giao cho cậu này."

  Vương Thán Chi cũng là người thông minh, lập tức hiểu ra ý của Phong Bất Giác. Anh ta giơ tay cầm lấy một bình thuốc, rút khoảng bốn phần năm lượng thuốc ra, sau đó ra hiệu cho Long Ngạo Mân vén tay áo lên.

  Khi bác sĩ Vương đang tiêm thuốc cho anh ta, Long Ngạo Mân đưa chìa khóa cho Phong Bất Giác nói: "Con số 69185 bên trên có gì nghĩa gì?"

  Phong Bất Giác trả lời: "Câu đố cấp độ thấp, là một thứ tự ký tự thôi, 6F, 9I, 18R, 5E, hỏa."

  Tuy nghe lời giải thích rất đơn giản, nhưng Long Ngạo Mân cảm thấy bản thân anh ta chưa chắc đã nghĩ đến.

  Vương Thán Chi thành thạo dứt khoát tiêm xong mũi thuốc, lượng thuốc anh ta lấy khá là chuẩn xác, một mũi đã hồi phục được 83% giá trị Hp của Long Ngạo Mân, lúc này anh ta đã khôi phục lại trạng thái 95%.

  Trong bình còn lại 17%, Vương Thán Chi hỏi Cô Độc và Cô Đơn có bị "hao" giá trị Hp không, hai người đều ra hiệu bảo mình vẫn còn đầy máu, nên Vương Thán Chi cũng không khách sáo mà cầm lấy một bình uống sạch, giá trị Hp liền hồi phục lại 100%.

  Có lẽ sẽ có người hỏi, tại sao hai người họ không trực tiếp uống mỗi người một ngụm? Nguyên nhân là vì chỉ cần người chơi làm ra động tác "uống" thì vật phẩm này lập tức sẽ biến mất.

  Thuốc bổ sung là "bình máu" thường gặp nhất, là một trong những vật phẩm chính được bán trong shop của game. Nó khác với vật phẩm phong cách tả thật trong phó bản, hoàn toàn là một thiết lập của đạo cụ hệ thống. Người chơi chỉ cần làm động tác "uống", dù chỉ đưa đến miệng quơ qua một cái thì cũng được xem là uống sạch, trong cổ họng thậm chí còn chưa cảm nhận được có chất lỏng tràn qua thì cả chiếc bình đã lập tức biến mất. Món đồ này vốn là cho người chơi "sử dụng", không phải dùng để giải khát hay tạo ra cảm giác no bụng, nên chỉ thiết lập như vậy.

  Ống tiêm dùng một lần này có thể tính là một lỗ hổng nhỏ, cũng chỉ có một người chơi đọc kĩ nội dung giới thiệu game như Phong Bất Giác mới có thể nghĩ ra. Lúc này Vương Thán Chi và Long Ngạo Mân thật ra vẫn chưa hoàn toàn hồi phục lại, bọn họ chỉ làm theo lời của Phong Bất Giác mà không cần suy nghĩ gì. Mãi đến khi phó bản kết thúc, bọn họ xem kĩ phần giới thiệu liên quan đến thuốc bổ sung thì mới hiểu rõ.

  Ở góc độ của hệ thống mà phán đoán, đây không thể được xem là BUG, mà đây là phần thưởng giá trị thành thạo dành cho Vương Thán Chi, vì [Ống tiêm dùng một lần] kia dùng xong một lần thì sẽ biến mất. Do đó, người chơi thông qua việc sử dụng vật phẩm, sau đó đổi sang một vật phẩm khác, một vào một ra, có được có mất, hoàn toàn không phải là chuyện bịa đặt.

  "Một dùi cui cảnh sát, một khẩu súng, một vật phẩm cốt truyện của nhiệm vụ, còn có hai bình máu và một vật phẩm giải trừ trạng thái 'mất máu'." Phong Bất Giác tổng kết thu hoạch lần này: "Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ chính và tiêu diệt xác chết kia, thật sự sẽ có khả năng bị vết thương 'mất máu', thuốc bổ sung giá trị Hp là cần thiết. Không nói đến vật phẩm cốt truyện thì tiêu diệt một con quái vật như vậy, nhưng chỉ có hai món vũ khí thế này thì hơi ít rồi nhỉ?"

  Phong Bất Giác cúi đầu, tay trái ôm lấy lồng ngực, khuỷu tay phải đỡ lấy tay trái, hai ngón tay gõ gõ lên trán: "Tôi vốn tràn đầy hy vọng có thể tìm được căn phòng giống như kho vũ khí hoặc một đống cần sa bị tịch thu…"

  "Này! Anh muốn tìm thấy thứ đó để làm gì? Trải nghiệm chất độc và dịch vụ tình dục ảo đều bị cấm tuyệt đối đấy!" Vương Thán Chi nói.

  "Đúng rồi!" Mắt Phong Bất Giác liền sáng rỡ: "Ruột của tên mập kia đều bị lôi ra, ruột sao có thể to như vậy? Bên trong nhất định có đồ!"