"Điều quái gì đang xảy ra vậy, ai đó hãy nói cho tôi biết đây có phải sự thật hay không?" Hà Điền thậm chí còn hét lớn hơn cả Giang Nguyệt, và liên tục nhờ Giang Nguyệt véo vào má mình để chắc chắn vào điều hiện ra trước mắt chính là sự thật.
"Không thể nào! Không thể nào" Ngay cả Lăng Nộ An, người thường không quan tâm đến tin đồn ở trường, cũng không ngừng được trước tin động trời này và buông lời nhận xét khó tin.
Thi Yến cảm thấy vô cùng bất ngờ, sửng sốt, cô đứng yên bất động và không nói một lời nào, nhưng bàn tay cầm túi khoai tây thì hơi siết chặt.
"Đó là sự thật ư, hãy để mình xem lại tin tức này nào…" Giang Nguyệt chỉ vào màn hình iPad và bắt đầu đọc. "... Theo các nguồn đáng tin cậy, Hoa khôi Tần và Thiếu gia Lâm đã hẹn hò với nhau."
Sau đó, Giang Nguyệt bắt đầu đọc tiếp vô số các phản hồi của sinh viên quan tâm trên diễn đàn trường về tin tức giật gân, sét đánh này:
[Omg, Tôi không thể chấp nhận điều này. Thiếu gia Lâm sinh ra là để dành cho tôi.]
[Chẳng có ý nghĩa gì hết, hẹn hò thì làm sao, tôi mới thực sự là bạn gái của Lâm Giang. Nhìn vào ID của tôi đi, tôi mới chính là bạn gái nhỏ được Lâm Giang hết mực cưng chiều đấy.]
[Đừng làm mọi thứ rùm beng lên, Phu nhân Lâm thực sự ở ngay đây này.]
[Tin tức chấn động này chắc chắn đáng tin cậy bởi vì "sự tồn tại bất khả xâm phạm mà mọi cô gái luôn muốn chinh phục" – Thiếu gia Lâm của chúng ta đã chấp nhận món quà xa xỉ của Hoa khôi Tần.
[Đau lòng.] *Biểu tượng trái tim tan vỡ*
[Đau lòng +1.]
[Heartbreak +
Nghe tin này, Thi Yến phải mất một lúc trước khi có thể định thần lại được. Cô chớp mắt ráo hoảnh tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra, cô quay lại bàn học của mình, thần thái thoải mái vừa nhai khoai tây chiên vừa thong thả bước đi.
Giang Nguyệt và Hà Điền tiếp tục lướt qua diễn đàn trường bằng iPad, vẫn cố gắng hóng hớt thêm một chút thông tin. Khi cuối cùng không còn gì để họ tìm nữa, họ mới thất vọng chịu buông tha cho cái Ipad từ nãy đến giờ vẫn luôn bị giằng co bởi những bàn tay mảnh mai của các nữ sinh năm nhất Đại học, chính thức được nghỉ giải lao và cũng vì đã đến giờ ăn tối rồi. Đến lúc đó, Lăng Nộ An cũng đã giặt xong quần áo.
Bốn cô gái liền rủ nhau thay vội quần áo và đi đến căn tin tìm một bữa ăn tối trong ngày tình nhân bên nhau.
Sau khi lấy được suất ăn của mình, họ cùng chọn một cái bàn trống và ngồi xuống.
Giang Nguyệt đang trong chế độ ăn kiêng, dù vẫn chưa thỏa mãn được cái bụng không đáy, cô vẫn buộc phải buông đũa. Nhìn vào cách Thi Yến, cô bạn gái mảnh khảnh ngồi đối diện đang tập trung ngốn bao nhiêu món ăn ngon miệng, bắt mắt trong suất ăn khổng lồ được bày ra trước mặt, Giang Nguyệt không nén nổi ghen ty, vừa xoa bụng vừa nói, "Yến Yến à, tớ thực sự ghen tị với cậu. Điều đầu tiên cậu làm sau khi thức dậy là ăn, điều đầu tiên cậu làm sau khi hết giờ học là ăn, điều cuối cùng cậu làm trước khi ngủ vẫn là ăn, và, cậu vẫn rất thon thả như thể cơ thể cậu không hề hấp thụ vậy! "
Lăng Nộ An, người vừa mới ăn xong vào lúc này, nghe thấy lời Giang Nguyệt liền nói: "Nói về khả năng giữ dáng của Yến Yến thì quả là vô địch, với thói quen ăn uống khủng khiếp, bất kể thời gian, địa điểm của cô ấy mà cô ấy vẫn có được thân hình thon gọn, quả thực rất đáng nể. Các cậu còn nhớ cách cô ấy tự giới thiệu khi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên không? 'Tôi – Thi Yến – sinh viên năm nhất Đại học G: Chuyên môn của tôi là Ăn, và Sở thích của tôi cũng không gì khác mà chính là Ăn'".
Hà Điền tập trung nhai số thức ăn trong miệng và cố gắng nuốt thật nhanh trước khi thêm vào, "Thực ra mọi người có nghĩ điều đó được coi là tự giới thiệu không? Cô ấy rõ ràng đang cố gắng khiêu khích chúng ta và tối đa hóa mức độ thù địch của chúng ta, thực sự là khiến người ta ghen tỵ đến chết mất."
Hà Điền vẫn chưa kịp nói hết lời, Giang Nguyệt đột nhiên nhận thấy một dáng người quen thuộc xuất hiện bất thường ở lối vào căn tin, và cô bắt đầu đập bàn một cách kích động, "Này, các cô gái, nhìn qua đó, hướng đó, ngay lối vào căn tin, nhanh lên! Đó là, đó có phải là, chính là Lâm Giang. Lâm nam thần, Lâm Giang! "
Nghe những lời đó, Thi Yến, Hà Điền và Lăng Nộ An nhanh chóng quay lại nhìn vào lối vào căn tin.
Đó thực sự không ai khác mà chính là Lâm Giang. Một hình ảnh nam nhân thanh tú, gương mặt điển trai đang dần tiến vào từ phía cửa căn tin.
Không khí trong căn tin rõ ràng đã trở nên hơi xáo động và nóng hơn bao giờ hết, tất thảy mọi người đều xôn xao khi anh đến.
Mọi sự chú ý chung quanh đã tự động đổ dồn vào từng cử chỉ của anh ta.
Tuy nhiên, anh vẫn thật điềm nhiên, như thể không biết gì về ánh nhìn của mọi người xung quanh, anh bước đi bình tĩnh trước ánh mắt của mọi người để mua phần thức ăn cho mình trước khi đi về phía một chỗ ngồi trống cạnh bên cửa sổ.
Cả căng tin nhộn nhịp cũng nhanh chóng trở nên im lặng. Tất cả xáo động ấy đều tùy thuộc vào một người – nam nhân.
Thi Yến nhận thấy rằng hầu hết các cô gái làm ầm ĩ trước đó hiện đang im lặng trò chuyện với nhau, và dĩ nhiên, đôi khi, ánh mắt của họ vẫn hướng về Lâm Giang – hiện anh đang ăn uống nhàn nhã. Những ánh mắt biết nói ấy ánh lên bao điều về sự thu hút của chàng trai đang là vị hôn phu mà cô muốn hủy bỏ hôn ước…