Chú ý thấy sự xuất hiện của Lâm Giang, Lục Bôn Lai và Hạ Thương Chu chào một tiếng "Ông chủ".
Lâm Giang ngạc nhiên liếc qua hai người một giây rồi hỏi, "Hai cậu tính ra ngoài à?"
Hạ Thương Chu: "Tôi định cùng Lai Lai bé nhỏ làm một chuyến mua sắm."
Lục Bôn Lai: "Ông chủ à, tôi có vài điều cần nói với cậu. Sau những khó khăn mà tôi đã trải qua, thì cuối cùng tôi cũng có cơ hội lại gần với vợ của tôi hơn rồi!"
Hạ Thương Chu: "Sẽ là vợ thôi, đừng nói về cô ấy chắc chắn như thế."
Lục Bôn Lai: "Có gì khác nhau giữa vợ và sắp là vợ cơ chứ?"
Hạ Thương Chu: "Cháu trai đần độn à, thế nó giống nhau như thế nào hả cháu?"
Lục Bôn Lai: "Cái đồ quỷ nhà cậu! Cháu là đồ cháu trai bất hiếu!"
"…"
Lâm Giang quen thuộc quá mức với trận cãi miệng giữa hai người này rồi. Anh nhướn mày, rồi hiên ngang lướt qua hai người họ và bước đến chỗ ngồi của mình.