Anh nhìn chằm chằm lên trần nhà rất lâu trước khi hồi hồn.
Anh không còn có thể nhớ nỗi lần đầu tiên mình gặp Thi Yến. Ký ức rõ ràng duy nhất giữ lại là anh đã ghét người con gái đột ngột lao vào cuộc đời mình này nhiều như thế nào.
Thật ra, anh không thể nhớ được lúc ấy cô trông như thế nào. Ấn tượng duy nhất cô để lại trong trí nhớ của anh là khung xương gầy gò với mái tóc dài, gợi liên tưởng đến một người nhà quê còm cõi.
Kể từ khi anh cảnh báo cô không được phép can thiệp vào cuộc sống của anh, có vẻ như ngoài việc phải chấp nhận sự đính hôn ép buộc của họ, thì cô thực sự không hề làm phiền đến cuộc sống của anh nữa.
Và mối quan hệ của họ vẫn cứ như thế cho đến rất lâu sau đó, khi cả hai gặp nhau trong thang máy tại SKP Mall.
Ngày hôm đó, anh thực sự không nhận ra cô là ai. Trên thực tế, ngay cả khi Lương Mộ Mộ nói cô ấy là Thi Yến, thì anh vẫn không hề nhận ra.