Lâm Giang chỉ gật đầu mà anh không nói gì thêm.
Ở phía bên này, Thi Yến đang vẫy tay chào Lâm Tâm Ý, cô gọi lớn: "Chị Tâm Ý, tạm biệt chị nhé!."
"Tạm biệt cưng, Yến Yến!" Tâm Ý nở nụ cười rạng rỡ với Thi Yến trước khi đưa tay lên miệng, "Moa-"
Ngay lập tức Lâm Giang đoán ra được những gì Tâm Ý chuẩn bị làm, vì vậy, không để cô hoàn thành hành động của mình, anh đã nhanh chóng kéo tay Thi Yến khiến đầu cô quay về phía anh và lạnh lùng nói: "Chúng ta đi thôi." Quàng tay qua cổ Thi Yến , anh dẫn cô đi về hướng trường đại học của họ.
Một lúc sau, Lâm Giang ngoảnh đầu nhìn về phía sau, anh thấy rằng chiếc xe của ông mình đã rời đi từ lúc nào. Chỉ khi đó, anh mới rút tay ra khỏi cổ Thi Yến.
Hai người cứ im lặng, tản bộ dưới con phố cũng rất đỗi im lặng, không ai nói với ai một lời nào. Chỉ lặng lẽ đi qua từ cây đèn đường này đến cây đèn đường khác.
Ngay khi họ chuẩn bị rẽ vào ngã tư, Lâm Giang trộm liếc nhìn qua Thi Yến.