"..."
Ngồi trên ghế sofa, Thi Yến chăm chú lắng nghe cuộc đấu khẩu giữa hai người họ về việc chế nhạc, cô rơi vào tình trạng mê mẩn lúc nào không hay.
Cô thiết nghĩ: "Thực sự cũng có thể hát những bài hát như thế này hay sao?"
Lục Bôn Lai: "Anh chỉ là một chú chim nhỏ bé, anh muốn bay cao, cao hơn nữa!"
Hạ Thương Chu: "Đêm Thượng Hải, Đêm Thượng Hải, eh oh eh oh nào cùng nhau đi hái cà rốt nào..."
"Cái quỷ gì vậy!" Nghe đến khúc này, Thi Yến không thể nhịn cười thêm chút nào nữa.
Đến cả một người ngạo mạn như Lâm Tâm Ý khi nhìn hai người họ đang hát ở phía trước cũng không thể nào nhịn nổi cười.
Hình như nhận ra điều này, đang hát, Lục Bôn Lai đột ngột dừng lại, anh gọi một người phục vụ trong đoàn đến và nhờ anh ấy mang thêm một vài micro nữa. Ngay lập tức, Lục Bôn Lai đề nghị Lâm Tâm Ý, Thi Yến và Lâm Giang cùng tham gia vào những bài nhạc chế.