Khi thức ăn của họ được bày dọn trên bàn cũng chính là lúc Lâm Giang tắt điện thoại.
Trong Lâm Giang nói những lời đó, Thi Yến đã tranh thủ nhét một ít thức ăn vào miệng. Vì vậy, cô chỉ có thể lắc đầu đáp lại.
Để ý đến cảm giác tội lỗi sâu thẳm trong ánh mắt anh, Thi Yến không thể làm ngơ được. Cô vội vã nuốt đồ ăn trong miệng và đón lấy điện thoại từ tay Lâm Giang. Đôi mắt tròn to ánh lên sự tha thiết, dịu dàng: "Không sao đâu mà."
Hình như chính biểu cảm chân thành của cô đã thực sự lôi cuốn Lâm Giang, nhưng sau đó anh cũng đã rời mắt khỏi cô và cầm đũa lên.
...
Sau bữa ăn, Thi Yến gọi người phục vụ để lấy hóa đơn.
Không giống như những lần trước, Lâm Giang không tranh giành trả tiền với cô. Thay vào đó, anh ung dung dựa lưng vào ghế và quan sát cô phục vụ đưa hóa đơn cho Thi Yến.
Thi Yến xem xét tổng hóa đơn rồi mới hỏi: "Tôi có thể trả bằng WeChat Pay được không?"
Người phục vụ trả lời: "Tất nhiên là được ạ!"