Không một chút do dự Lâm Giang liền trả lời: [Tôi đã về rồi.]
Sau đó, Lâm Giang dừng lại trong chốc lát và nhấn vào điện thoại một lần nữa: [Tôi không về nhà mà tôi về trường học.]
Sau một hồi trả lời thì Lâm Giang nhìn vào hai tin nhắn bảo thủ cuối và nhìn qua bàn tay anh đang cầm điện thoại di động.
Chỉ một giây sau, anh tức giận chửi thề nhưng khi tin nhắn của cô vừa gửi đến thì ngay lập tức cơ thể anh phản ứng. Không nói đến hai tin nhắn lúc nãy… Nó là một cú tát vào mặt nhanh như vũ bão…
Nhưng bây giờ tay của mình không di chuyển được, đây không phải mình. Thế, vấn đề không phải là…
Ngay khi Lâm Giang suy nghĩ thật sâu về vấn đề quan trọng này thì tin nhắn mới của Thi Yến vừa gửi đến là: [Thật mừng anh đã về đến trường an toàn.]
Cô còn thêm biểu cảm mặt cười dễ thương ở cuối tin nhắn.
Nhìn thấy biểu cảm đó thì Lâm Giang không nhịn được nhớ đến biểu cảm của cô khi nhìn thấy cốp xe chứa đầy thức ăn mà cô yêu thích.