Ngay sau đó, cô cẩn thận xoa bóp dit da jow lên những vết bầm trên người anh.
Tay của cô mềm mại và mọi chuyển động của cô đều rất nhẹ nhàng. Khi cô chạm vào vết bầm chỉ hơi nhói một chút, cái mà Lâm Giang cảm nhận được nhiều hơn đó là cảm giác tê tê gợi đến cú giật điện nhẹ.
Lâm Giang cảm thấy cổ họng anh co thắt và cơ thể dần mất kiểm soát mà căng lại.
Thấy phản ứng bất thường của anh thì ngay lập tức Thi Yến sợ hãi dừng động tác, "Em làm đau anh sao?"
Nhưng lúc này thì tâm trí của Lâm Giang hoàn toàn bị chế ngự bởi đôi bàn tay nhỏ nhắn di chuyển nhẹ nhàng đằng sau lưng anh. Anh im lặng một lát khi lắc đầu, "Không…"
"Ồ…" Thi Yến đáp lại. Tuy nhiên, cô suy nghĩ trong lòng là có thể Lâm Giang đang cố kìm nén, không dám thừa nhận cơn đau vì như vậy anh ấy có thể bảo vệ sự tự tôn của một người đàn ông trước mặt cô. Do đó, bàn tay cô thậm chí còn nhẹ nhàng hơn lúc đầu.
Và với Lâm Giang thì cử động hiện giờ của cô còn giày vò anh hơn.