Cả hai tai đều bị gắn tai nghe nên Lâm Giang không thể nghe thấy những gì nam sinh kia nói. Thế nhưng anh vẫn có thể nhận thấy rõ ràng sự xuất hiện của bức thư màu xanh nhạt trong tầm nhìn bao quát của mình.
Còn có một hình dán trái trái tim màu hồng trên phong bì…?
Lâm Giang không cần đoán cũng biết đấy là gì.
Làm sao mà anh không biết được. Anh đã từng được nhận quá nhiều thứ như vậy ngay từ khi còn nhỏ.
Trong thực tế, anh thậm chí đã nhận được một lá thư được gấp ngay ngắn trong chiếc phong bì!
Thế này thật quá đáng, đúng không? Làm thế nào mà tên nam sinh đó dám đưa cho Yến ngốc bức thư tình ngay trước mặt mình chứ?
Lâm Giang nghĩ như vậy khi anh kín đáo gỡ một bên tai nghe của mình ra và trừng mắt nhìn tên nam sinh đã đưa bức thư cho Thi Yến.
Tuy nhiên, không hề biết đến sự hiện của Lâm Giang, đôi mắt của tên nam sinh kia cứ dán chặt vào Thi Yến.