Hạ Thương Chu " Cậu có nhìn thấy ông chủ đang gõ cái gì không ?"
Lục Bôn Lai : " Kính của tớ ở dưới kia rồi"
Hạ Thương Chu đẩy Lục Bôn Lai qua một bên và nói " Tránh qua một bên đi, để tớ nhìn xem nào"
Rướn cổ về phía trước một chút , anh ta chăm chú nhìn vào màn hình máy tính của Lâm Giang và lẩm bẩm đọc từng từ một : " Đó ,là, của tôi, gia đình của tôi, tài xế, và…"
" Và gì nữa?" Lục Bôn Lai sốt sắng giục .
" Đừng nói nữa nào, cậu đang phân tán sự tập trung của tôi đấy" Hạ Thương Chu chọc Lục Bôn Lai bằng khuỷu tay của mình.
"... Ông chủ xóa đi những tin nhắn trước đó rồi . Những tin nhắn đó không đủ ổn à? Oh, cậu ấy viết rằng chiếc xe hơi và tài xế là do chính ông tôi đặc biệt vì Yến Yến mà sắp xếp …"
" Cái quái gì vậy, dòng đó có ý nghĩa sâu xa hơn cái dòng mà ông chủ vừa mới xóa đi hả!" Lục Bôn Lại kinh ngạc kêu lên.