"Sẽ có một ngày, mình cũng thi triển được thuật pháp giống các tiền bối nhỉ?"
Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Bấy giờ, cô nàng tóc ngắn dang tay ra, ôm một phần của lò luyện đan, cô bước thử hai bước rồi nhíu mày.
Rầm!
Côđặt lò xuống, quay lại nhìn Tống Thư Hàng.
"Tống Thư Hàng hả?"
Cô nhíu mày.
"Giúp ta khiêng với, ra tay giúp mấy cô nàng xinh đẹp là chuyện cánh đàn ông phải làm mà!"
"Cô biết ta à?"
Tống Thư Hàng hỏi, rồi đi lên nâng lò giúp cô nàng.
Lò luyện đan không nặng, nhưng hơi to, nên một người khó mà nâng hết, hai người khiêng thì thoải mái hơn.
"Đừng hỏi mấy câu ngu ngốc thế chứ. Đáng lẽ ngươi phải liếc mắt một cái là lập tức nhận ra mối liên hệ thân mật giữa ta và Dược Sư, sau đó lại nghĩ ngay đến việc ta biết ngươi qua Dược Sư mới đúng chứ."
Cô nàng bình tĩnh nói.