Mà bên cạnh thân ảnh đeo mặt nạ này là một vị tiên tử nhỏ nhắn cùng một tiên tử chân dài lóa mắt.
Ba người cùng khoác một tấm chăn đơn, co rúc lại với nhau, đáng lẽ phải là cảnh tượng rất buồn cười nhưng Diệu Thanh Đạo Cô không thể cười nổi.
Tổ hợp này, ba thành viên này…
"Linh Điệp Tử Cổ Thánh!"
"Tô Sơn Huyền Thánh!"
Cùng với tồn tại đáng sợ chỉ nhắc tên cũng có thể khiến người ta mang thai kia.
"Bá… Bá Tống Huyền Thánh!"
Diệu Thanh Đạo Cô lạc giọng kêu lên.
Cô đột nhiên kêu lên như thế, khiến Thương Hải Thư Sinh, ba Tống và mẹ Tống đứng bên cạnh đều bị dọa giật mình.
Bỗng nhiên nghe thấy cái tên đó, Thương Hải Thư Sinh chỉ cảm thấy cơ thể cứng đờ theo bản năng:
"Cái gì?"
Tại sao Diệu Thanh Đạo Cô lại đột ngột thốt lên cái tên khó mà hình dung ấy chứ?
"Bá... Bá Tống…"