Phượng Nghi Cầm Chủ lại quay qua nhìn Bạch Huyền Thánh: "Có phải ngươi cũng muốn dùng năng lực không gian, 'vèo...' một cái để biến mất không?"
Bạch tiền bối suy nghĩ giây lát rồi lịch sự hỏi: "Vậy ta đi bằng cửa chính nhé?"
Phượng Nghi Cầm Chủ dùng phần nhọn trên cánh chim xoa đầu, cảm thấy đau não quá thể: "Thôi, ngươi cũng 'vèo...' một cái để rời đi luôn đi."
Nếu ngươi đi bằng cửa chính thì ta phải giải thích với người khác thế nào đây?
"Vậy tạm biệt Phượng Nghi Tiên Tử nhé." Bạch tiền bối cười ôm quyền chào tạm biệt.
"Sau này gặp lại, mặc dù ngươi lừa mất chân của ta nhưng ta cảm thấy Bạch đạo hữu ngươi thuộc kiểu người rất có nghĩa khí, ta cũng không ghét đạo hữu có tính cách như ngươi, sau này có lẽ chúng ta có thể làm bạn với nhau." Phượng Nghi Cầm Chủ đột nhiên nói.
Bạch tiền bối mỉm cười: "Nếu có duyên gặp lại, ta và cô cùng uống một ly nhé."
"Được." Phượng Nghi Cầm Chủ gật đầu đáp.