Cảm giác này không tốt lắm.
Trí nhớ liên quan đến Xích Tiêu kiếm tâm ma và bạch long tỷ tỷ trong đầu hắn vẫn còn đó nhưng không thể tránh khỏi việc trở nên mơ hồ. Chịu sự ảnh hưởng này, một cảm giác xa lạ không cách nào miêu tả được hiện ra.
"Xích Tiêu kiếm tiền bối, chúng ta đã ở trong pháp thuật nghịch chuyển thời gian này bao lâu rồi?" Tống Thư Hàng cau mày hỏi.
"Nếu tính theo đồng hồ trên người ta thì chúng ta đã ở đây ba mươi tiếng, tính ra là chừng một ngày rưỡi." Xích Tiêu kiếm tâm ma trả lời.
"Mới chừng một ngày rưỡi thôi à?" Tống Thư Hàng xoa mi tâm.
Vậy tại sao trí nhớ về Xích Tiêu kiếm và bạch long tỷ tỷ trong đầu hắn lại trở nên mơ hồ?
Du có lùi về một ngày trước thì tình cảm giữa hắn với Xích Tiêu kiếm và bạch long tỷ tỷ cũng không thay đổi mới đúng?
"Hai vị tiền bối, ta có một tin không tốt." Tống Thư Hàng nói.
Bạch long tỷ tỷ liếc nhìn Tống Thư Hàng: "Đừng nói là ngươi quên tri thức ta dạy cho ngươi nhé?"