Cảnh giới tối cao của bế quan là một ngày trong động bằng nghìn năm ở ngoài.
Chính là mình vừa mới nhắm mắt lại, khi mở mắt ra thì thế giới bên ngoài đã là cảnh còn người mất, bãi bể nương dâu.
Đương nhiên Tống Thư Hàng chưa đạt tới cảnh giới ấy.
Trước kia hắn tu luyện thời gian dài nhất chính là một đêm, đến sáng là kết thúc.
Trong Xích Long động.
Tống Thư Hàng tìm một vị trí bằng phẳng và có nhiệt độ vừa phải để ngồi xuống. Vì có vết xe đổ là trải nghiệm bi thảm của nhóc sư con Quả Quả, nên khi chọn vị trí ngồi tu luyện, Tống Thư Hàng vô thức bỏ qua những chỗ lồi lõm không bằng phẳng, để tránh cho mình cũng bị trĩ,
Mặc dù hắn có cảnh giới ngũ phẩm, không thể bị trĩ được nữa.
Sau khi ngồi xuống, Tống Thư Hàng đặt Xích Tiêu Kiếm tiền bối nằm ngang trên đầu gối, hai tay đặt lên thân kiếm rồi cảm khái: "Quả nhiên dùng kiếm nhìn đẹp trai nhất."
Cùng là ngồi xếp bằng, nhưng đặt kiếm lên đầu gối một cái là thấy tao nhã hẳn ra.