Sao vị khách này lại tới nữa thế này?
Chẳng phải hắn đã bị con rối tiên tử xóa trí nhớ rồi ư?
Chẳng lẽ… sau khi bị xóa trí nhớ, hắn lại tới ăn một bữa 'mười món', sau đó yêu cầu ông chủ cung cấp dịch vụ chạy trốn khẩn cấp à?
Tống Thư Hàng xoa cằm.
Hình như hắn đã thấy được một con đường làm giàu rồi.
Không được không được, chuyện này thất đức quá.
Liêm sỉ của Tống Thư Hàng nhắc nhở hắn, tuyệt đối không được làm mấy chuyện làm giàu bất chấp thế này.
"Xin chào, hoan nghênh quý khách đã đến."
Con rối tiên tử bình tĩnh dừng việc sửa bàn lại, đứng dậy nói.
"Xin chào."
Ông anh vạm vỡ gãi đầu, nhìn quanh quán ăn.
Bản thân hắn cũng không hiểu nổi tại sao mình lại đi tới đây nữa.
Hắn có chút ấn tượng với quán ăn này, hình như là một quán ăn ngầm cung cấp dịch vụ 'chạy trốn khẩn cấp'. Ám hiệu là một mạch ăn hết mười món ăn, sau đó giao cho ông chủ.
Nhưng tại sao mình lại tới đây chứ?