Cơn đói ngày càng dữ dội hơn. Với cô thì mớ cá, mực, nhím biển vừa rồi còn không được tính là món khai vị nữa là.
Vừa nhỏ vừa ít, năng lượng cũng chẳng được bao nhiêu.
Cô cất khăn tay, nhìn sang đám "chiến sĩ nhím biển" kia.
Cô ngửi thử một cái, sau đó ghét bỏ lắc đầu. Mấy tên thối hoắc này không ăn được. Hơn nữa trông cũng chẳng ngon lành gì, nhìn là mất cả hứng ăn.
Các chiến sĩ nhím biển đã thoát được một kiếp!
Tiếp theo, thiếu nữ nhìn lên người của Hải Vương.
Phần thân thể lộ ra ngoài của Hải Vương được tạo thành từ một con mắt thật lớn và xúc tu giống mực. Nó còn một phần thân thể lớn hơn giấu ở trong sương mù dày đặc.
Nhìn những cái xúc tu béo múp kia, cô gái mặc váy đen bất giác chảy nước miếng.
"Này... Tên to con kia." Cô kêu lên, giọng nói của cô rất dịu dàng, lại mang theo sự lười nhác đầy quyến rũ.
Hải Vương đang cảm thấy khó chịu khi bị nhìn chằm chằm, nghe cô gọi thì nó đưa mắt qua nhìn cô theo bản năng.