Hổ trông nhà? Nhớ ra rồi… là con bạch hổ xấu đặc biệt, bị Bạch tiền bối two mang đi đấy à?
Trong trí nhớ của hắn, con bạch hổ kia đúng là rất xấu, eo lại dài. Nó còn có thể uốn cong eo thành hình chữ U rồi cắn được đuôi của mình nữa.
[Ê, Tống Thư Hàng ngươi đừng quá đáng nhé!]
Giọng nói của hổ trông nhà lại vang lên.
Định mệnh, bị nghe thấy rồi.
Thế mới nói, với kẻ thẳng tính như hắn, giao lưu tâm linh chẳng tốt gì cả, có những lời muốn giấu cũng giấu không nổi.
Nếu như giao tiếp bằng lời, có những lời có thể giấu trong lòng không nói ra, thế sẽ chẳng có vấn đề gì. Nhưng từ lúc học theo cách thức giao lưu tâm linh phổ biến của các đại lão, có lúc hắn chỉ mới nghĩ thôi đã tự tìm chết rồi.
Thậm chí có khi "ý nghĩ vừa lóe lên" này là ý niệm trong tiềm thức, là kiểu chỉ lướt qua đầu thôi ấy.
Mệt tim hết sức.