Lớp buổi chiều của Tống Thư Hàng có ba tiết.
Ngoại trừ việc thỉnh thoảng phải chịu đựng cảm giác tê rần do thiên kiếp điện giật ở cánh tay trái ra thì chương trình học buổi chiều cũng trôi qua rất bình an.
Tống Thư Hàng rất hưởng thụ loại cuộc sống yên tĩnh hiếm có này, con đường tu luyện cũng chú ý mức độ co giãn, cuộc sống học hành yên ả này cũng có lợi ích nhất định đối với tu sĩ.
Mãi cho đến khi tiết thứ ba kết thúc… Đột nhiên, Tống Thư Hàng, Bạch Hạc Chân Quân, Thi, tước yêu Tiểu Thải đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về phía hư không.
Không chỉ mấy người Tống Thư Hàng, tu luyện giả trong toàn bộ vũ trụ, bất kể là tu luyện giả thuộc hệ thống nào, vào giờ khắc này tất cả đều dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía hư không!
Loại cảm giác này, không sai, lại có người nhân tiền hiển thánh.
"Là Bạch tiền bối rốt cuộc xử xong thiên kiếp, tấn chức Huyền Thánh bát phẩm sao?" Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.