Ban đầu cô cũng không hề phát hiện mình bị mất đồ, sau khi đi vài bước thì mới chợt nhận ra điều gì đó, bèn đưa tay sờ túi áo của mình.
"Thôi chết, điều khiển rơi đâu mất rồi."
Cô xoay lại nhìn quanh ở sau lưng, quả nhiên, điều khiển của cô đã rơi cách đó vài mét.
Đúng lúc này lại có một học sinh cao chừng hai mét đi ngang qua, trông thấy cái nút điều khiển ở dưới đất thì cúi người nhặt lên.
Người to con nọ tên Nam Hạo Mãnh, là thành viên cốt cáng của đội tán đả trong khu Đại học Giang Nam. Anh ta là một gã to con cười lên trông có vẻ thật thà chất phác, cũng coi như người quen sơ sơ của Tống Thư Hàng. Học kỳ trước anh ta cảm thấy mình đã đánh khắp Đại học Giang Nam vô địch thủ, cảm nhận được sự tịch mịch của cao thủ rồi, lại vì ra mặt cho đám đàn em mà đi tìm Tống Thư Hàng khiêu chiến, chỉ mong được đánh một trận ra trò. Kết quả sau hai chiêu thì anh ta đã đo đường, đây chính là toàn bộ quá trình anh ta quen biết Tống Thư Hàng.