Tới nơi rồi, sắc mặt của Kiều Nhã Hi khẽ thay đổi, không ngờ nơi mà Mộ Vân Lễ đưa cô tới lại là nơi ban đầu cô từng làm việc, nghĩ lại tất cả những chuyện đã qua, trong lòng cô hơi kháng cự, cô có nên vào trong hay không? Nếu như gặp người quen thì sao đây?
Đã đến đây rồi, tất nhiên Mộ Vân Lễ không để cho Kiều Nhã Hi có cơ hội lùi bước, anh ta nhẹ nhàng nắm lấy đầu vai của cô, đưa theo cô vào trong Ngân Tôn.
Không trùng hợp thì không phải truyện, sau khi vào bên trong, người đầu tiên mà cô gặp phải chính là Diêu Lỵ Lỵ trước đây từng xảy ra tranh chấp với cô, Diêu Lỵ Lỵ vẫn còn đang làm tại Ngân Tôn, lúc này cô ta đang chuẩn bị đi tới phòng riêng để phục vụ khách, đúng lúc gặp phải Mộ Vân Lễ và Kiều Nhã Hi.
Ban đầu cô ta không hề nhận ra Kiều Nhã Hi, mà chú ý tới Mộ Vân Lệ có khí chất ma mị trước tiên, cô ta quan sát trang phục của anh ta từ đầu tới chân, chỉ cần nhìn chất vải của áo khoác cùng các chế tác thôi cũng có thể thấy giá trị xa xỉ của con người này.