Ban đầu An Quý Xuyên đối xử với cô rất tôn trọng, cũng không đồng ý lên giường với cô. Nhưng để phá vỡ khoảng cách giữa vợ chồng với nhau, cô đã chủ động xin anh ta yêu cô.
Sự thật đã vậy rồi, không thể vãn hồi nữa.
"Tôi không tin! Không tin… Tôi không tin đâu! Tất cả đều do anh lừa gạt tôi! Anh là tên lừa đảo! Anh lừa gạt tôi!"
Tiết Nhã Đình không chịu đối mặt với sự thật, cô không ngừng đánh đấm An Quý Xuyên. Anh ta đứng bất động, mặc kệ cô trút giận một hồi, sau đó mới bắt lấy cổ tay cô.
"Dina! Đối mặt với sự thật đi được không! Anh Cả đã mất rồi, anh đau khổ không ít hơn em đâu!"
"Anh là đồ khốn! Anh đi đi! Tôi không muốn thấy anh nữa! Mau ra ngoài đi!"
Tiết Nhã Đình không nghe lọt câu nào, rấm rứt khóc rồi bắt đầu nức nở.
An Quý Xuyên biết cô khó chấp nhận sự thật trong thời gian ngắn, xoay người, mang theo bóng lưng cô đơn rời khỏi phòng bệnh.