"Bộp" một tiếng, Tiêu Vũ Thiên vứt túi xách của mình lên trên bàn làm việc. Cô xoay người lại đối mặt với Tô Tức Mặc, tức tối vuốt tóc mà không biết trút vào đâu: "Chuyện gì thế này? Tôi hỏi anh đang có chuyện gì thế này?"
Nếu là nghệ sĩ bình thường khác, nói không chừng bây giờ Tiêu Vũ Thiên đã mắng xối xả một trận. Nhưng anh ấy là Tô Tức Mặc, là nghệ sĩ có chất lượng cao dưới quyền quản lý của cô. Hơn nữa, vào thời điểm cô khó khăn nhất, anh còn cho cô mượn một triệu. Nể tình một triệu này, cô không nỡ mắng anh ấy.
"Tô Tức Mặc, trước khi anh làm việc, anh có thể suy nghĩ nhiều hơn tới người khác không? Tôi là người đại diện của anh, anh là nghệ sĩ do tôi một tay nâng đỡ, cho dù anh muốn công bố chuyện bí mật kết hôn cũng nên gọi điện thoại báo cho tôi trước một tiếng chứ? Ít nhất tôi cũng có thể mượn thêm ít tàu ngầm, bảo đảm làm cho dư luận trên mạng không đồng lòng chửi bới như vậy! Anh xem chuyện tốt mình làm đi!"