"Mày có biết hậu quả của việc mơ tưởng đến người phụ nữ của tao là gì không?"
Ánh mắt Hoắc Vân Thâm âm u sắc lạnh như đêm tối. Lúc này, cả người anh như tỏa ra luồng sát khí tàn nhẫn và hung ác.
Anh tựa như một con sư tử hung mãnh, dựng thẳng bờm và phô bày ra những chiếc móng vuốt sắc bén của mình, chuẩn bị sẵn sàng bảo vệ lãnh thổ, đánh đuổi kẻ xâm lấn.
Mặc Ngự Thiên không sợ hãi: "Chẳng qua tao chậm hơn mày một bước thôi, nếu không, Yim yêu ai cũng chưa biết được đâu. Nếu như cạnh tranh công bằng, mày chưa chắc đã là đối thủ của tao!"
"Câm miệng! Yim không phải tên để mày gọi. Mày biết rõ cô ấy là vợ tao mà còn tới quấy rối cô ấy, mày không thấy mày quá hèn hạ rồi à? Mày còn là quân tử không thế?"
Mặc Ngự Thiên cong môi cười lạnh: "Tao chưa bao giờ nói tao là quân tử cả."
Hắn có thể là sói, cũng có thể là phần tử khủng bố gì gì đấy, duy chỉ có quân tử là không có trong từ điển của Mặc Ngự Thiên.