Phương Tiểu Tranh hiểu rõ tình cảm sâu sắc giữa Hứa Hi Ngôn vàông nội, cô là một đứa cháu hiếu thuận nên chắc chắc sẽ vềđó thăm ông. Thế nhưng, người cha tồi tệ Hứa Tấn Sơn kia lại khiến Phương Tiểu Tranh không thể yên tâm được.
Năm xưa, Hứa Hi Ngôn thường xuyên bịông ta đánh đến thương tích toàn thân, da thịt mảng xanh mảng tím, khiến người ta nhìn thôi cũng thấy vừa đau lòng vừa tức giận.
"Ông ta dám! Ông ta mà dám đánh mình một cái thôi thì mình sẽ liều mạng với ông ta!"
Trước đây Hứa Hi Ngôn sống khúm núm nhịn nhục nên mới phải chịu đựng cảnh Hứa Tấn Sơn bạo lực gia đình. Cô bịông ta đánh cũng không dám hé nửa lời.
Nhưng hiện tại cô không phải là Hứa Hi Ngôn lúc trước nữa. Bây giờ cô có bản lĩnh đầy mình, Hứa Tấn Sơn dám đụng đến đầu ngón tay của cô thử xem?
"Cậu mà liều mạng nhỡ có chuyện gì bất trắc thì sao? Ai chăm sóc cho Anh Bảo?"