Hoắc Vân Thâm buông cô ra, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên. Bấy giờ anh mới phát hiện một bên gò má của cô vừa đỏ vừa sưng, lòng đau như cắt: "Chúng nó đánh em à?"
Hứa Hi Ngôn gật đầu.
Hoắc Vân Thâm tức giận cắn chặt răng: "Em chờ đi, hôm nay anh sẽ không bỏ qua cho chúng nó một cách dễ dàng đâu!"
Về phía Harry Quinn, sau khi đón được Lê Nhược Sơ anh ta cũng lập tức kiểm tra khắp người cô ấy. Khi thấy cô ấy không bị sây sát gì, trong lòng anh ta cũng yên tâm hơn nhiều.
Nhưng anh ta vẫn không nhịn được mà trách cứ: "Không phải tôi đã sắp xếp hết cho em rồi sao? Ai cho em không mang theo vệ sĩ hả?"
"Tôi cũng đâu có ngờ được lại xảy ra chuyện như thế."
"Với bộ não của em mà đợi đến lúc em nghĩ đến thì cũng đã muộn rồi!"
Harry Quinn lúc này đúng là "chỉ tiếc rèn sắt không thành thép"*, thật sự chẳng biết phải làm gì với Lê Nhược Sơ nữa.