"Ai nói lý thì nghe người đó, cô cứ vô cớ ầm ĩ như thế này có tin tôi cho cô một trận không!"
Nếu nói lý không được thì chỉ đành dùng đến tay chân để giải quyết!
Lam Lăng Nhi chua ngoa chống eo, hùng hổ nói: "Muốn dọa tao hả? Mày dám thì thử xem! Đánh tao? Mày tới đây! Tới đánh tao này!"
Lam Lăng Nhi ỷ có vệ sĩ đi cùng, mà vệ sĩ của cô ta đều có súng nên cô ta mới dám huênh hoang đưa mặt ra bảo Hứa Hi Ngôn tới đánh.
Rất tốt!
Loại yêu cầu như thế này, cô chưa được thấy nhiều đâu!
Bảo cô đánh, nghĩ cô không dám sao?
"Bốp!"
"Bốp! Bốp! Bốp!"
Hứa Hi Ngôn thẳng tay tát cô ta một cái, sau đó xốc cổ áo cô ta lên rồi lại tát liên tiếp vài cái nữa vào hai bên mặt của cô ta.
Thoáng cái cô đã tát bốn cái.
"Nước Z chúng tôi làm gì cũng phải có đôi có cặp, bốn cái bạt tai này coi như là tiếp đãi cô một cách long trọng!"