"Vợ! Nằm xuống đi!"
Anh bước nhanh tới đỡ cô nằm xuống.
Hứa Hi Ngôn thuận thế bắt lấy tay anh, lo lắng hỏi: "Anh không bị thương chứ? Em lo muốn chết."
"Không có."
Hoắc Vân Thâm lắc đầu, đôi mắt không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào. Sau đó anh nói thẳng: "Ở đây không an toàn, buổi chiều chúng ta chuyển viện về Bái Kinh."
Nhớ đến sự khiêu khích của Mặc Ngự Thiên, anh thật sự muốn biến cô thành hạt ngọc nho nhỏ, mang cô đi giấu.
"Ừ. Trước khi đi, em muốn đến thăm Tiểu Ngọc."
"Được."
Buổi chiều trước khi chuyển viện, Hoắc Vân Thâm cùng Hứa Hi Ngôn đi thăm cô bé.
Bé đã được phẫu thuật, cơ thể không còn gì đáng ngại. Hai vợ chồng quyết định giúp đỡ đứa nhỏ có tư chất thông minh này cho đến khi cô bé vào đại học.
Hoắc Vân Thâm sắp xếp chuyên gia ở lại chăm sóc Tiểu Ngọc, chờ đến khi cô bé khỏi hẳn thì sẽ đưa về nhà.