Ừm, Hứa Hi Ngôn tin tưởng rằng, Hoắc Vân Thâm thành lập công ty này là vì cô, điểm xuất phát của những quyết định của anh chắc chắn đều là vì muốn tốt cho cô.
Ba cô gái đang trò chuyện với nhau thì bỗng nhiên, ở cửa có tiếng gõ nhẹ. Mọi người cùng nhìn qua, liền thấy Mặc Ngự Thiên trong bộ âu phục phẳng phiu, tay cầm một bó hoa tươi đang đứng ở đó.
"Ngại quá, quấy rầy mọi người rồi."
Mặc Ngự Thiên chậm rãi đi vào, ánh mắt nhìn chăm chú vào người phụ nữ đang ngồi trên giường bệnh. Hắn đi đến gần rồi tặng bó hoa trong tay cho Hứa Hi Ngôn, hoàn toàn lơ đi hai cô gái bên cạnh đang kinh ngạc đến thế nào.
Uyển Đậu thầm nghĩ, thôi xong rồi, không có ông chủ ở đây, có anh đẹp trai đến làm phiền bà chủ rồi!
"Cảnh Hi em có khỏe không?"
Mặc Ngự Thiên hỏi thăm.
"Cảm ơn, em khỏe rồi."
Hứa Hi Ngôn có nghe nói lúc đó Mặc Ngự Thiên cũng góp sức cứu sống cô.
Nói thế nào bây giờ nhỉ?