"Không không không, em chỉ muốn biết tại sao cô ấy lại lườm em mà thôi?"
Điều Mộc Thần Quang muốn biết chính là vậy. Chuyện này thật không bình thường, quá không bình thường đấy chứ.
Bình thường, tất cả những cô gái nhìn thấy cậu ta đều sẽ bị vẻ ngoài lạnh lùng của cậu ta mê hoặc không thể kiểm soát.
Hoặc là thét chói tai, hoặc là ngất xỉu, đâu đâu cũng có những người như vậy. Nhưng chưa bao giờ cậu ta thấy một cô gái nào mà vừa gặp đã lườm cậu ta bằng ánh mắt căm ghét như vậy.
Với cậu ta…
Đây chính là lần đầu tiên!
"Không thể nào! Chờ lát nữa con bé tới đây, chị sẽ hỏi chuyện con bé."
Hứa Hi Ngôn cho rằng Uyển Đậu luôn bật trạng thái tự bảo vệ. Theo bản năng, cô ấy luôn đối xử không tốt với tất cả người khác phía đến gần cô ấy.
Không lâu sau, Uyển Đậu thay quần áo xong đi ra, không còn bộ dạng nhếch nhác như lúc nãy nữa. Một chiếc chân váy màu trắng bằng vải bông đơn giản càng làm nổi bật sự thuần khiết mà trong trẻo của cô ấy.