Phương Tiểu Tranh nhìn thấy Dịch Tiêu giống như nhìn thấy đại cứu tinh, chụp lấy tay anh ta, lòng như lửa đốt nói: "Trợ lý Dịch, không xong rồi. Ngôn Ngôn bị người ta bắt đi rồi, vừa mới xong thôi. Chính là chiếc xe màu đen kia, anh mau nghĩ cách cứu cậu ấy đi."
Dịch Tiêu nhìn theo hướng cô ấy chỉ, trên đường dòng xe đi lại ngang dọc, có rất nhiều xe màu đen, cũng không biết rốt cuộc là chiếc xe nào.
Nhưng tình hình khẩn cấp, Dịch Tiêu vội vàng đỡ cô ấy lên xe và nói: "Được rồi, cô ngồi cho vững đi, tôi sẽ đuổi theo ngay, cô chỉ tôi xem, rốt cuộc là chiếc xe nào!"
"Được."
Hai người cùng đuổi theo chiếc xe màu đen, tốc độ của bọn họ rất nhanh nhưng vẫn mất dấu chiếc xe kia.
Dịch Tiêu vội vàng gọi điện thoại cho cậu chủ nhà mình nhờ giúp đỡ. Đồng thời, anh ta cũng cảm thấy, lần này mình chết chắc rồi. Làm mất cô chủ rồi, giờ về ăn nói làm sao đây?
...