Cảnh thứ hai này bị NG phải quay đến ba mươi ba lần, cuối cùng thì mặt Hứa Tâm Nhu đã nhịn đến đỏ bừng, mồ hôi lạnh ứa ra, nhìn có vẻ như đang không thoải mái trong người.
"Đạo diễn, tôi thấy trong người không thoải mái lắm, tôi muốn nghỉ ngơi một chút."
Hứa Tâm Nhu thật sự chịu không nổi nữa rồi, cô ta không thể nói cho ai biết rằng cô ta đang lên cơn nghiện.
Giờ phút này linh hồn cô ta như bị giày vò, giống như có một ngàn con sâu đang gặm nhấm cô ta, làm cô ta không thể nào tiếp tục được nữa.
Đạo diễn đã bị biểu hiện hôm nay của cô ta làm cho tức điên, dù có quay nữa thì cũng chỉ lãng phí phim mà thôi. Ông ta bèn xua tay, bảo: "Đi xuống đi, đi xuống đi! Bên đạo cụ chuẩn bị, bây giờ sẽ bắt đầu quay cảnh nam chính và nữ phụ, cảnh số 107, action!"
Từ cảnh 107 này trở đi đều là cảnh giữa Vân Thanh Ca và Hoàng đế.
Cô bắt đầu nói lời hoang đường dụ dỗ, làm loạn triều cương, biến Hoàng đế thành một hôn quân không có chí tiến thủ.