Trong số đó còn có cả thanh chocolate nhập khẩu mà mình tặng!
Khinh người quá đáng!
Chiếc cặp sách nhỏ của Anh Bảo trong chốc lát đã căng phồng. Được ăn đồ ăn vặt, Anh Bảo cực kỳ vui vẻ, cô bé ngẩng gương mặt nhỏ lên hỏi: "Anh Phi Mặc, ngày nào em cũng ăn nhiều đồ ăn thế này, có bị biến thành bé heo không ạ?"
Đường Phi Mặc cười, nhéo nhẹ lên mặt cô bé: "Không đâu, mà cho dù có là bé heo thì cũng sẽ là bé heo đáng yêu nhất trên đời."
Anh Bảo được khen nên vô cùng vui vẻ, sung sướng nhảy nhót.
Sở Ưu Ưu thực sự không nhìn tiếp được nữa bèn tiến lên trước cản bọn họ, chất vấn: "Đường Phi Mặc, vì sao cậu lại đem chocolate tớ tặng cho con bé này? Vì sao lại đưa cho người khác? Con bé này là ai?"
"Bé chính là cô vợ bé nhỏ của tôi, tôi tặng cô bé thì đã sao nào?"
Nụ cười trên gương mặt Đường Phi Mặc cứng lại.
"Tớ không cho phép cậu làm như vậy! Không cho phép cậu tặng cho nó! Đó là chocolate của tớ!"