"Ồ, biết rồi, đạo diễn."
Hứa Hi Ngôn xoa nắm đấm, lúc bắt đầu quay lần thứ hai, ánh mắt của cô rất đạt, độc ác đến tận xương tủy.
Cô bỗng nhiên nắm chặt tóc của Vân Thanh Trần, vung tay tát "bốp bốp bốp" mấy cái liên tiếp. Cô đánh đến mức Hứa Tâm Nhu sững sờ. Còn chưa tới phần đá, Hứa Tâm Nhu đã vội vàng bảo vệ mình, lại bị đạo diễn kêu dừng.
"Tâm Nhu, sao vậy? Sao hôm nay cô không nhập vai gì cả?"
Tốt xấu gì Hứa Tâm Nhu cũng là ngôi sao hạng A, không thể chịu ấm ức như vậy được: "Không phải, đạo diễn, Cảnh Hi đánh thật, đánh mặt chứ không phải mượn góc quay."
Không mượn góc quay là đúng rồi!
Giờ không phải là Hứa Hi Ngôn đang mượn đóng phim trả thù Hứa Tâm Nhu, mà là Hoàng Quốc Cường mượn đóng phim để trút giận.
Ông ta đã điều tra ra chuyện, sự cố Kỳ Lệ Á bị ngã trước kia đều là do Hứa Tâm Nhu sai người làm.