Hai người bị thương đều được đưa vào phòng cấp cứu. May mắn là Phương Tiểu Tranh chỉ bị thương nhẹ, vùng trán bị trầy da, bác sĩ đã xử lý cho cô ấy.
Ở trong phòng bệnh, Hứa Hi Ngôn ở cạnh Phương Tiểu Tranh. Không lâu sau, Phương Tiểu Tranh tỉnh lại, Hứa Hi Ngôn vội vàng tiến lên: "Tranh Tử, cậu tỉnh rồi?"
Sau khi Phương Tiểu Tranh thấy rõ là Hứa Hi Ngôn, cô ấy lập tức bắt lấy tay cô, sốt ruột hỏi: "Ngôn Ngôn... Đại Trí đâu?"
"Đại Trí vẫn còn đang cấp cứu, cậu đừng lo... Cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt đi đã."
Phương Tiểu Tranh sao có thể không sốt ruột chứ. Khi tai nạn giao thông xảy ra, chính Đại Trí đã không màng tới tính mạng, nhào tới cứu cô, Phương Tiểu Tranh thừa hiểu anh ta bị thương nghiêm trọng thế nào.
Cô giãy giụa muốn đứng dậy, hơn nữa mặc kệ sự ngăn cản của Hi Ngôn mà đòi xuống khỏi giường: "Mình phải đi thăm anh ấy!"
"Tranh Tử! Cậu bình tĩnh chút đi, bác sĩ đang cứu anh ấy, cậu đi cũng không giúp được gì."