Không lâu sau bệnh viện đã có báo cáo kiểm tra, các chỉ số cơ thể của Hứa Hi Ngôn đều bình thường. Bác sĩ đã sắp xếp thời gian phẫu thuật là tám giờ sáng mai.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Hi Ngôn đã chuẩn bị sẵn sàng, Hoắc Vân Thâm và con gái cũng đi theo đến Bệnh viện Nhi đồng Bái Kinh để ủng hộ cô.
Trước phòng phẫu thuật, Hứa Hi Ngôn ôm chồng và con gái.
"Anh đợi em ở ngoài nhé."
Hoắc Vân Thâm buông cô ra, dịu dàng nói.
"Anh yên tâm đi, em sẽ ra mau thôi mà."
Anh Bảo cực kỳ hiểu chuyện, sờ mặt cô, cổ vũ cô: "Mommy, mommy phải dũng cảm lên nha, chích đau có chút xíu thôi."
"Ừm ừm, mommy biết rồi!"
Hứa Hi Ngôn cọ đầu thân mật với con gái rồi xoay người đi vào khu phẫu thuật.
Cửa kính đóng lại ngăn bọn họ thành hai thế giới, nếu nói Hoắc Vân Thâm không hề lo gì thì là giả.
Bình thường lúc cô bị trầy da là anh đã thấy đau lòng lắm rồi, bây giờ lại còn muốn lấy tủy trong cột sống cô?
Chắc chắn sẽ đau vô cùng!