Thế nhưng, khi Hứa Tâm Nhu dẫn trợ lý Phạm Thống nhanh chân đi đến trước mặt đám ký giả kia thì họ dường như không hề nhìn thấy cô ta.
Sao vậy?
Cô ta đã đi ra rồi, sao còn chưa phỏng vấn cô ta?
Để thu hút ống kính, cô ta còn chủ động tháo kính râm xuống, để lộ gương mặt ngôi sao của mình.
Cuối cùng đã có phóng viên phát hiện ra cô ta, chỉ về phía người phụ nữ đứng phía trước mãi không đi, cứ loay hoay tạo dáng: "Nhìn kìa, đó chẳng phải Hứa Tâm Nhu sao?"
"Anh có sang phỏng vấn không?"
"Không! Làm mất hết mặt mũi của người nước Z, đi phỏng vấn loại ngôi sao không có năng lực đó chỉ tốn nước bọt của tôi."
"Đúng vậy đấy! Sao cô ta còn có mặt mũi trở về cơ chứ?"
...
Nghe đám phóng viên mồm năm miệng mười, Hứa Tâm Nhu cảm thấy trên đầu như có tiếng sét đánh, khiến cho cô ta trong mềm ngoài khét.
Dường như có một dòng máu từ dưới gót chân chảy ngược lên đỉnh đầu cô ta, lạnh buốt sống lưng.