Bọn họ không bắt được Tô Nhụy, nhưng lại bắt được con gái bà ta.
Mấy tên ma men uống say, vừa nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp bị bắt về lập tức nổi máu dâm lên.
Trong miệng bọn họ đều là những lời lẽ thô tục, cả đám bàn bạc, trước tiên cứ chơi gái đã rồi tính sau.
Hứa Tâm Nhu ở trong phòng giam thấy đám người kia nhìn về phía mình, hỏi: "Cô nói xem, nếu tôi đồng ý trả tiền, đám người kia sẽ thả tôi ra chứ?"
"Làm sao tôi biết được."
Văn Lệ tức giận, không thèm để ý đến cô ta.
Cô ta quyết định, đợi lần này ra ngoài, cô ta sẽ vạch rõ giới hạn với Hứa Tâm Nhu, mặc kệ Hứa Tâm Nhu cầu xin thế nào, cô ta cũng sẽ không đồng ý.
Hứa Tâm Nhu nghĩ rất đơn giản, chỉ cần thả cô ta ra, cô ta sẽ đi nhờ Mặc Ngự Thiên giúp đỡ.
Đáng tiếc, ý tưởng của Hứa Tâm Nhu đã hoàn toàn tan thành mây khói, đám người kia căn bản không định đến để thả cô ta đi.