Buổi chiều, về đến khách sạn.
Hứa Hi Ngôn tẩy trang, tắm xong rồi nằm sấp ở trên giường gọi điện thoại cho Hoắc Vân Thâm, hỏi anh ban ngày đã đi đâu chơi.
Hoắc Vân Thâm bèn kể hành trình đi chơi vào ban ngày với con gái cho cô nghe. Bọn họ cứ nấu cháo điện thoại như vậy, mãi cho đến khi anh chàng hỏi: "Em có nhớ anh không?"
"Đương nhiên là nhớ. Rất nhớ anh."
Hứa Hi Ngôn lật người, trong lòng đầy ắp ngọt ngào. Cô nghĩ nếu hồi sáng có thể đi chơi với chồng và con gái thì thật là tuyệt vời biết bao.
Cũng sắp rồi, trợ lý của Đạo diễn Mason đã liên lạc với cô, bảo ngày mai sẽ quay cảnh nền và cảnh chính.
Chẳng mấy chốc là cô sẽ kết thúc công việc, đến lúc đó trước khi trở về nước, cô có thể dành thời gian để chơi với bọn họ.
"Anh cũng rất nhớ em, vợ à. Thật muốn hôn em một cái!"
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông xuyên qua loa điện thoại, trêu chọc đến tận trái tim cô.