Vậy mà Hứa Hi Ngôn lại đọc được suy nghĩ của anh, cô ngại ngùng đỏ cả mặt lên, vùi vào lòng anh rồi xấu hổ nói: "Đáng ghét, người ta không nói được mà!"
"Nói! Anh rất muốn nghe!"
Anh chàng vẫn không chịu buông tha, bước từng bước tiến lại gần cô hơn, cuối cùng ép cô sát vào trên tường.
"Thôi mà! Con gái đang nhìn đó!"
Tư thế này quá mờ ám rồi, mới sáng sớm mà đã chọc ghẹo cô.
Hứa Hi Ngôn sợ bị con gái bắt gặp nên nhanh chóng đẩy anh ra, sau đó ngại ngùng chạy khỏi vòng tay của anh.
Hoắc Vân Thâm nhìn cô gái nhỏ xấu hổ đến đỏ cả mặt thì vui vẻ cong môi cười. Không cần biết những việc khác thế nào, anh luôn rất tự tin rằng năng lực trên giường của mình là không ai có thể sánh kịp.
Yêu cô, chiều chuộng cô, thỏa mãn cô, đó chính là tất cả động lực sống của anh bây giờ.
Sau khi ăn cơm sáng xong thì có người tới gõ cửa.