Cô ta vẫn luôn một mình thuê phòng nên không có ai chăm sóc, bình thường chỉ có Sở Thiên qua lại.
Cô ta là trẻ mồ côi trong chiến tranh, bị con buôn bắt cóc đến nước Z. Ba nuôi cô ta là Nghê Giang Hà, một nhà khoa học sinh vật nổi tiếng, có điều đã mất tích từ mấy năm trước. Bây giờ cô ta vừa đá Sở Thiên nên chỉ còn lại một mình lẻ loi.
Biết Hứa Hi Ngôn đang quan tâm mình, Nghê Tuyết Lâm nói: "Không có, chị là trẻ mồ côi, nhưng mà em đừng lo, chị sẽ chăm sóc tốt bản thân."
Không ngờ cô ta xuất thân là trẻ mồ côi, thật đáng thương.
Dẫu sao thì tình cảm qua lại chưa đủ sâu, Hứa Hi Ngôn cũng không giúp được cô ta nhiều hơn. Không lâu sau đó, cô lái xe vào trong một khu nhà tập thể.
Dừng lại ở trước sảnh một toà đơn nguyên cao tầng, Nghê Tuyết Lâm xuống xe nói cảm ơn: "Cảnh Hi, cảm ơn đã đưa chị về, cảm ơn nhiều, trên đường về em đi cẩn thận nhé."