Hứa Hi Ngôn nhìn kỹ chiếc khuy măng sét. Nóđược chế tác vô cùng tinh xảo, có logo hình vòng cỏ, không nhìn ra được nơi sản xuất.
Cô nghĩ mãi vẫn không phát hiện ra được chuyện gì có liên quan đến thứ này, bèn gài khung ảnh lại rồi bỏ vào trong túi của mình.
Tiếp theo, cô tìm thêm ở kệ sách và trong hộc bàn nhưng cũng không kiếm được thứ gì có giá trị.
Hứa Hi Ngôn hơi hối hận vì năm năm trước, khi rời khỏi nhà họ Hứa, cô không nghĩđến chuyện tìm di vật của mẹ. Có lẽ những vật có giá trị mẹđều đãđểở nhà họ Hứa cả rồi.
Nhưng bây giờ cô làm gì có cơ hội đến đó nữa?
…
Tối hôm ấy, Hứa Hi Ngôn và Anh Bảo ở lại nhà họ Cảnh. Buổi tối Hứa Hi Ngôn nói chuyện với con gái, hỏi bé có thích nhà cụ ngoại không.